Cuối thu cây trút lá vàng
Người đi bỏ mặc nắng vàng ủ ê
Trách ai sao quá vội vàng
Bỏ rơi nỗi nhớ bẽ bàng bơ vơ
Vì đâu nên nỗi trái ngang
Cung đàn lỡ nhịp dở dang tình buồn
Nàng thu lệ ứa đôi hàng
Giận đời đen bạc, phũ phàng, điêu ngoa
Thu kia dẫu đã tàn phai
Hữu duyên tái ngộ hoa nhài ngát hương
At the end of autumn, the tree sheds its yellow leaves People who leave left the yellow sunshine alone Who's to blame for being so hasty? Abandon lover with alone nostalgia Why have the thwart The bow lost the unfinished rhythm of sad love Mrs. autumn double line tears Anger at life is black and silver, cruel, and exaggerated That autumn has faded Fate and reunited as fragrant jasmine flowers