Home Đạo Mẫu- tư liệu TRUYỀN THUYẾT VỀ TIỂU LONG NỮ
TRUYỀN THUYẾT VỀ TIỂU LONG NỮ
By Trà My Vũ At 03:02 0
Dành cho các bạn thích tìm hiểu sự tích về CÁC NHÂN VẬT TRONG TRUYỀN THUYẾT
...........................
...................................
Trong những hình tượng của Quán Âm đại sĩ, thường có một cặp đồng nam đồng nữ đứng hai bên. Đồng nam tên là Thiện Tài, đồng nữ tên là Long Nữ.
Long Nữ vốn là con gái út của Long Vương ở biển Đông Hải, xinh xắn thông minh, được Long Vương cưng chìu hết mực.
Một hôm, Long Nữ nghe nói ở nhân gian có lễ rước đèn rất nhiệt náo, cô bèn nằng nặc đòi đi xem. Long Vương nhất mực từ chối: nói rằng:
- chỗ ấy đất lạ, người lại hỗn tạp, nên là công chúa rồng, không thể đến nơi ấy.
Long Nữ hết nhõng nhẽo đến giả bộ khóc lóc, nhưng Long Vương vẫn không nhường.
Cô bé chu chiếc miệng nhỏ xíu nghĩ thầm: “Phụ vương không cho phép, nhưng con vẫn cứ đi!”
Vào canh hai, Long Nữ lẻn ra khỏi Thủy tinh cung không một tiếng động, biến thành một cô gái đánh cá xinh đẹp, bước lên ánh trăng thênh thang hướng đến chỗ rước đèn náo nhiệt kia.
Đó là một thị trấn chuyên nghề đánh cá.
Ở hai bên đường, đèn lồng vô số kể! Có đèn con tôm, đèn con cua, đèn con sò, đèn con ốc biển và cả đèn san hô nữa.
Long Nữ hết quay qua bên phải nhìn xong quay qua bên trái ngắm, càng nhìn càng ngắm càng vui thích.
Lúc ấy, từ một cái lầu cao bên đường, có người hắt xuống nửa chén trà lạnh vô tình rơi trúng đầu của Long Cô, khiến cô bé giật bắn người la oai oái!
Số là, một khi công chúa rồng nếu chạm phải nước thì phải hiện lại nguyên hình.
Lòng cô nóng như lửa đốt, sợ rằng giữa đường mà hiện tướng rồng thì mưa to gió lớn sẽ nổi lên, các ngọn đèn lồng muôn màu muôn sắc sẽ bị hư hoại hết.
Vì thế, cô bé gắng sức lách ra khỏi đám đông chạy về phía bờ biển.
Vừa tới bãi cát, có tiếng “phù phù” vang lên, và Long Nữ lập tức biến thành một con cá rất lớn, nằm sõng soài trên cát, vô phương động đậy.
Có một tên ngư phủ đến bãi cát, thấy con cá to lớn toàn thân vẩy màu vàng kim óng ánh, liền bắt lấy, vác ra chợ rao bán
. Chiều hôm đó, đang ngồi chơi trong rừng trúc tím, Quán Âm đại sĩ nhìn thấy rõ ràng những gì đã xảy ra ở thị trấn kia nên khởi từ bi tâm, ngài nói với Thiện tài:
– Con hãy mau đến thị trấn đánh cá mua một con cá lớn, đem ra biển phóng sinh. Thiện Tài khấu đầu bạch:
– Bồ Tát ơi, đệ tử lấy đâu ra tiền mà mua cá?
Quán Âm bật cười, dạy:
– Con bốc một nắm tro trong lư hương là được.
Thiện Tài gật đầu, vội vàng chạy về Quán Âm viện bốc một nắm tro, bước lên một đóa hoa sen và vun vút lướt như bay về phía thị trấn đánh cá.
Lúc ấy, anh chàng ngư phủ kia đã vác cá ra đến đường cái rồi, mượn một cái rìu sửa soạn chặt đầu nó để bán lẻ.
Mặc dù nhìn thấy con cá vàng rơi hai hàng lệ nhưng hắn vẫn quyết định giơ rìu để chặt đầu nó
Đột nhiên từ phía sau lưng có tiếng người kêu lên:
– Đừng chặt! Đừng chặt! Tôi muốn mua con cá này.
Nói rồi Thiện tài dúi nắm bạc vào tay anh phủ và hối thúc anh ta mang cá ra biển phóng sinh.
Tên ngư phủ hớn hở mừng thầm vì nghĩ bữa nay lời to. Hắn còn mong khi chú tiểu quay đi sẽ vợt cá trở lại mang chợ bán lần nữa.
Anh chàng vác cá đi theo chú tiểu ra bờ biển và thả cá xuống nước. Cá vừa chạm nước biển thì lập tức quẫy mình khiến bụi nước bắn tung lên và bơi ra xa, thật xa.
Ra tới ngoài khơi, cá mới quay mình lại hướng về phía chú tiểu mà gật đầu, rồi biến mất trong nháy mắt.
Anh chàng ngư phủ thấy cá đã bơi ra xa rồi mới bỏ ý nghĩ bắt cá lại kiếm chác, bèn móc túi lấy bạc ra đếm. Nào ngờ mới mở lòng bàn tay ra thì bạc kia liền biến thành tro nhang! Hắn quay đầu lại tìm chú tiểu, nhưng chú tiểu cũng đã cao bay xa chạy rồi!
Trở lại Long cung, từ khi khám phá công chúa nhỏ đã biến mất, cung trong cung ngoài gì cũng đều loạn lên như cái tổ ong.
Long Vương giận đến nỗi râu rồng dựng đứng, Thừa tướng rùa cuống quýt duỗi đầu cổ ra thật dài, Tướng quân sò giữ cửa sợ đến nỗi phun bọt trắng loạn xạ, các cung nữ tôm ngọc cứ khom lưng mà run lẩy bẩy… Cứ thế mà hỗn loạn cho tới khi trời sáng,
Long Nữ về tới Thủy tinh cung, mọi người thở phào nhẹ nhõm! Long Vương tức giận vì con gái út tự tiện đi ra ngoài, vi phạm quy luật của cung đình, hầm hầm mắng cô một trận và còn lo sợ Ngọc Hoàng trách tội có thể chém đầu mình nên trong cơn tức giận, đã đang tâm đuổi con gái ra khỏi thủy tinh cung!
Long Nữ đau khổ cùng cực, biển Đông mênh mang, biết đâu là chỗ dung thân?
Cô khóc tức tưởi, rồi bơi đến biển Liên Hoa.
Tiếng khóc của cô vọng đến rừng trúc tím, Bồ Tát Quán Âm nghe thấy biết ngay là Long Nữ đã đến, bèn sai Thiện Tài đi đón Long Nữ về.
Thiện Tài tung tăng nhảy nhót đến trước mặt Long Nữ hỏi:
– Long Nữ muội muội, có nhận ra chú tiểu hôm nọ không?
Long Nữ vội vàng chùi nước mắt, đỏ mặt nói:
– Huynh là ân nhân cứu mệnh tiểu muội, làm sao tiểu muội không nhận ra được? Nói xong liền khấu đầu tạ lễ. Thiện Tài đưa tay kéo Long Nữ đứng dậy đi về phía rừng trúc tím để gặp Bồ Tát.
Đến nơi, Long Nữ thấy Bồ Tát Quán Âm đang tọa trên tòa sen, liền sụp xuống lễ.
Bồ Tát Quán Âm rất mến thương Long Nữ, nên để cho hai anh em ở chung trong động đá Triều Âm cách đấy không xa.
Về sau, người ta gọi động đá này là “Thiện Tài Long Nữ động”.
---------------------
In the images of the Quan Yin, there is usually a pair of male and female co-workers standing on either side. The male fellow named Thien Tai, the female fellow named Long Nu.
The dragon girl, the youngest daughter of King Dragon in the East Sea, is smart and beautiful, and has been pampered by KIng dragon.
One day, the dragon girl heard that there was a very warm procession, and she insisted on going to see it.
King Dragon insisted: saying that the place was strange, people were messy, so being a dragon princess, she could not go there.
The Dragon girl whined to pretend to cry, but the Dragon King still didn't give up.
She whispered a tiny mouth, thinking: "You don't allow it, but I still go!"
The Dragon girl sneaked out of the Glass palace without a sound, turning into a beautiful fishing girl, stepping up into the vast moonlight toward the bustling procession of lights.
It was a fishing town, out on the street, countless lanterns! There are shrimp lights, crab lights, shell lamps, sea snail lights and coral lights as well.
The dragon girl turned to the right and the left and watched, the more she looked, the more excited she was.
At that time, from a high floor on the road, someone knocked down half a cup of cold tea that accidentally fell on the girl's head.
She was startled! The truth was, once the dragon princess touched the water, she had to show her true appearance.
Her heart was as hot as a fire, fearing that in the middle of the road where a dragon was present, the heavy rain and wind would rise, the colorful lanterns would be destroyed.
Therefore, she struggled to get out of the crowd running towards the coast. As soon as she reached the sand, there was a buzzling sound, and the dragon girl immediately turned into a very big fish, lying flat on the sand, unmoving.
There was a fisherman who came to the sand, saw the big fish with golden iridescent colors, then he took it to the market to sell.
That afternoon, playing in the purple bamboo forest, the Quan Yin clearly saw what happened in the other town, so he said to Thien Tai:
- Please hurry to the fishing town. Buy a big fish, bring it to the sea and release it.
Thien Tai scratched his head:
- Bodhisattva, where does the disciple get money and buy fish?
Quan Yin laughed, teaching:
- You can grab a handful of ash in the incense burner.
Thien Tai nodded, hurriedly ran to the Conservatory and picked up a handful of ash, stepped on a lotus flower, whirled and flew to the fishing town.
At that time, the fisherman took the fish out to the road, borrowed an ax to cut his head for retail.
Although he saw the goldfish burst into tears, he still decided to raise the ax to cut off the head of the fish.
Suddenly, a man cried out from behind him: - Don't cut! I want to buy this fish.
Saying that, Thien Tai pushed the money into his hands and urged him to bring fish to the sea.
The fisherman happily whispered because he thought he could earn much.
He also hoped that when Thien Tai turned away, he would take back the fish to sell it on the market again.
He carried the fish to follow Thien Tai to the coast and released the fish into the water.
The fish that just touched the sea immediately, threw themselves and the water sprayed up and swam away, far away.
Coming out to sea, the fish just turned around and turned towards Thien Tai, nodding, then disappeared in the blink of an eye.
The fisherman saw that the fish had swam away and then abandoned the idea of catching the fish back, he took the bag and took the silver money to count.
But when he opened his palm, the other silver turned into incense!
He turned his head to look for Thien Tai, but he also flew away!
Going back to the Dragon palace, since the discovery that the little princess had disappeared, the place was churning like a honeycomb.
The Dragon King was so angry that his beard stood up, General tortoise was stretching his neck very long, the General of the shell kept his door and was so scared that it sprayed white foam, the lobster women kept stooping and trembling ...
There was nothing but chaos until morning, the dragon girl arrived at Glass Palace, everyone breathed a sigh of relief!
KIng Dragon was angry that the youngest daughter had the freedom to go outside, violating the rules of the court, and scolded her for while. He feared that Jade Emperor could behead his head so he chased the girl out of the Glass Palace!
The dragon girl, suffering deeply, thought about where she could go?
She cried immediately, then swam to the Lotus Sea.
The cry of her spread to the purple bamboo forest, Bodhisattva Guanyin heard that immediately knew that the dragon girl had come, and then sent Thien Tai to welcome her. Thien Tai jumped up and jumped in front of the dragon girl and asked:
Do you realize me?
The dragon girl hurriedly wiped her tears, blushing saying:
- You were my savor, how can I not recognize you?
After saying that, she bowed her head.
Thien Tai hand pulled the dragon girl to get up to go to the purple bamboo forest to meet Bodhisattva.
Upon arriving, the dragon girl found Bodhisattva Quan Yin sitting on the lotus, she bowed her head to pay respect.
Bodhisattva Guanyin was very fond of the dragon girl, so let the two people live in the Trieu Am cave.
Later, people call this stone "Thien Tai Long Nu Cave".