Sau một hồi thuyết minh với tôi về tích của chuông cổ, cô ấy ngừng giây lát để thở, giơ tay lên quệt mồ hôi rồi bảo với tôi:
- Chị hãy đặt nhẹ tay lên chuông đi..
Tôi khẽ hỏi lại vẻ ngạc nhiên:
- Để làm gì cơ?
Cô nàng nhìn tôi tủm tỉm cười, nói giọng nửa đùa nửa thật:
- Chị chạm tay vào đó, linh khí của chuông cổ sẽ truyền sang chị... Rồi đây, tiếng nói của chị sẽ được vang xa... và chị nhất định sẽ nổi tiếng... ( cô nàng chắc nghĩ tôi là diễn viên)
Dù thật, dù hư... thì tôi vẫn làm theo cô ý. Biết đâu may mắn lại mỉm cười với mình nhỉ... hì...