SỰ TÍCH ÔNG CHÍN CƠN MÔN


Dành cho các bạn  hích tìm hiểu về ĐẠO MẪU Ở VIỆT NAM
........................
.....................................
..................................................
Ông Chín Cờn là con của Đức Vua Cha, ông là người nho nhã thanh cao và yểu điệu nhất trong TỨ PHỦ ÔNG HOÀNG.
Khi ngự đồng, ông mặc áo the đen, chân đi guốc mộc, tay cầm ô đen, kiểu ông đồ thời cổ Việt Nam.
Ông ngự đồng, giáng bút, ngâm thơ, uống rượu bằng bát.
Sự tích của ông ít được lưu truyền, nhưng ông có giáng trần: là người giỏi văn chương, thơ phú kinh luân biệt tài.
Ông đăng khoa triều khi tuổi mới mười tám đôi mươi.
Ông đồng thời cũng là một tướng tài, được giao trọng trách thống lĩnh cửa Cờn Môn.
Vì thế nhân dân còn gọi ông là ÔNG CHÍN CỜN MÔN
 Thuở sinh thời, ông là một vị quan thanh liêm, cứu dân giúp nước, trợ người hữu duyên.
 Thường là các đồng cựu và sát căn ông mới thỉnh giá ông về.

VĂN VỀ ÔNG NHƯ SAU:
Hương một triện lòng thành kính  tiến
Cung thỉnh mời Hoàng Chín Cờn Môn
Cửu trùng ngọc bệ chí tôn
Khâm sai Hoàng Chín Cờn Môn giáng trần
Trên chín bệ cao thâm võng cực
Dưới bách thần mộ đức kinh luân
Cù lao chín chữ quần thần
Sinh Ông Hoàng Chín võ văn toàn tài
Văn thơ phú so tài Đỗ - Lý
Võ lược thao cái thế Tôn Ngô
Cung tên bẩm trí giang hồ
Tuổi vừa đôi chín đăng khoa Triều đình
Nỗi bất bình nhân dân cơ cực
Quyết vì đời ra sức lược thao
Chinh y đã nhuộm máu đào
Mười hai cửa bể sớm chiều xông pha
Cửa Cờn Môn dựng toà soái lĩnh
Lệnh Hoàng truyền nghiêm chỉnh ba quân
Một lòng vì nước vì dân
Trấn an cửa bể dẹp quân bạo cường
Quyết mở đường dân an quốc thái
Dựng cơ đồ vạn đại dân sinh
Cho dân được hưởng phúc an lành
Nêu cao khí tiết oai linh để đời
Nước dẫu cạn công người không cạn
Đá dẫu mòn gương sáng còn soi
Bể Nam thơm mãi muôn đời
Cửa Cờn rộng mở cứu người hữu nhân
Ngẫm cơ tạo xoay vần sống thác
Tóc xanh rồi đầu bạc sớm mai
Ngẫm câu sinh hóa ở đời
Sinh sao cho đáng nên người mới sinh
Phật hữu tình từ bi tế độ
Quyết lánh đường có có không không
Dẫu rằng thiên tứ đỉnh chung
Thác rồi không lại hoàn không đó mà
Chữ tu tỉnh gương nga vằng vặc
Bóng soi người hữu đức hữu nhân
Hay gì đạo tặc tham sân
Nhuộm thơ tam nghiệp nghĩa nhân không còn
Đức nhân sánh càn khôn vũ trụ
Công ơn người muôn thủa không phai
Nhớ ngày mùng chín, tháng hai
Là ngày sinh Thánh ra đời cứu dân
Tiết trùng cửu quy thần hạc lánh
Nhớ ơn Người dâng kính hương hoa
Rượu quỳnh rót chén đồ tô
Chúc Hoàng muôn tuổi họa thơ mấy vần:
Thơ:
Bút pháp tinh anh tửu nhập thần
Hoa khai quả kết vạn gia xuân
Tay tiên đề bút an Thiên hạ
Trăm họ âu ca cổ Thánh thần
                                
“Vân ủng trùng sơn, sơn ủng vân
Giang tâm như kính thủy vô trần
Bồi hồi độc bộ Tây phong lĩnh
Giao vọng Nam thiên ức cố nhân”

Ngồi tựa khe suối gẩy cung đàn
Chạnh lòng nhớ tới ban tri loan
Tâm thơ Đỗ Phủ hồn theo gió
Gửi khách Tương Như khúc phượng hoàng
Thế sự cuộc cờ bày lại xóa
Nhân tình cạn chén mượn hơi men
Hỡi ai ! Rượu sớm trà chưa tỉnh
Nặng gánh gươm đàn nợ nước non
Non sông ghi nhớ người anh kiệt
Cờn hải long lanh nước sóng vàng
Chín bệ có hay lòng sắt đá
Ba ngôi đâu tá tiết chiêu dương
Soi gươm kim cổ lòng man mác
Phú quý vinh hoa giấc mộng vàng.

_______________________
Ong Hoang Chin is the son of Bat Hai Dong Dinh King, who is the most noble and graceful of TU PHU ONG HOANG.
When appearing in the trance ceremony, he wears black costumes and sabots. His hands hold an umbrella. He looks just like the scribe in the old days.
When he appears, he recites poetry and drinks wine with bowls.
His story is rarely handed down, but he was a true figure in the history who was talented at poetry.
He took part in the exams held by the Imperial Court when he was only 18.
He was also a great general, assigned to command Con Mon gate.
Therefore, people often call him Ong Chin Con Mon.
At the time of his life, he was a honest officer who was always willing to rescue and help the people.

Some sentences in the song about him:
Con Mon Gate was the place
where he recruited the soldiers
He had great patriotism
to help save the country and people
He built his own fortune
to bring peace for the people
Exhaling the dreadful atmosphere to life
Water is exhausted but the people were still there
The stone is worn but the mirror is still illuminated
................



My Instagram

Copyright © MÙA HOA BÁCH HỢP. Made with by OddThemes