CHẦU LỤC CUNG NƯƠNG VÀ GU THẨM MĨ CỦA THÁNH NỮ


Mỗi lần bắc ghế hâu thánh, tôi cũng như nhiều thanh đồng khác khá cầu kì trong việc chọn người lên khăn áo cho ngài. Thường là, tôi sẽ mời các tiên cô hầu cận vì các cô này rất khéo tay, làm như múa và khăn áo của ngài cũng chỉnh chu, tươm tất hơn các đồng nữ (khi hầu cận).
 Bữa đó, tôi bắc ghế hầu ngài ở một đền nhỏ thuộc tỉnh Bắc Giang và cũng nhờ một tiên cô lên khăn. Người này được tôi mời từ Hà Nội lên, thuộc diện khá nổi tiềng trong làng đồng bóng.
 Canh hầu kết thúc, tôi cứ đinh ninh rằng, các ngài chắc rất hoan hỉ.
Đêm đó, tôi mơ thấy chầu Lục về. Người cười và bảo tôi:
- Chắc bữa nay, ngươi phải trả cái giá " cắt cổ" cho hai tiên cô kia nhỉ?
Tôi gãi đầu, cười hì, dáp:
- Dạ. Có đáng gì đâu ạ. Chỉ cần chúa hoan hỉ là con vui rồi.
- Ủa! Số tiền ấy bằng cả tháng lương của một kĩ sư mới đi làm đó.  Dân đồng bóng giỏi đốt tiền thiệt nha.
 - Dạ,  Sám hối chầu. Vì cả năm chúng con mới lo một vấn hầu nên cũng phải lo cho tươm tất ạ. - Tôi hơi cúi đầu, giọng phân bua.
 Chầu nhìn tôi nghiêm sắc mặt, nói:
- Ngươi cũng thiệt là... Lần sau, có đến đâu thì tâu đến đó, không cần phải bày vẽ rườm rà.
- Dạ. Con nhớ rồi ạ.
 Như chợt nhớ ra điều gì, Người bảo tôi:
- Mà ngươi tưởng ta cần mấy tiên cô đỏng đảnh ý hầu cận lắm sao? Ta cần người có tâm. Mai mốt ngươi xem lại mấy tấm ảnh hầu lần này đi, rồi so sánh với những ảnh mà ngươi tự làm xem.
- Dạ.
- Hình như mấy tiên cô kia nghĩ rằng, thuở trước, ta sinh ra ở miền núi nên cái gu thẩm mĩ quê lắm thì phải.- Ngừng giây lát, chầu cười rồi nói tiếp- Cứ người trong tứ phủ là phải:  xanh, đỏ, trắng, vàng... nhỉ?  Nếu  trên trang phục mà thiếu một màu thì không phải rồi.
 Nói rồi Người biến mất.
 Mấy hôm sau, đỡ bận hơn, tôi mới có thời gian mở lại mấy tấm hình của chầu ra xem. Ủa! Nhìn chầu ... thiệt giống một bà mế dân tộc, vừa già vừa khó tả. .. hihi...
  Đúng là việc tiên cung tiên thánh cốt yếu là ở cái tâm, còn cứ bày vẽ hoành tráng nhưng tâm không thành cũng chả ích gì.

____________________
Every time I organize trance ceremonies, I, like many other spirit mediums, am quite choosy in the person who helps me with putting on clothes for the saints. Usually, I invite the servants of the saints because they are very skilled at doing so.
That afternoon, I organized a trance ceremony in a small temple in Bac Giang and asked a servant to help me with the clothes. This person was invited from Hanoi and was very well-known.
The trance ceremony ended. I thought that the saints were quite happy.
That night, I dreamed of Chau Luc, who smiled and told me:
- Today, you had to pay an exorbitant price for the servants, right?
I scratched my head and said:
- Yeah. It was nothing. Only if the saints are happy.
- Oh! The amount of money you paid was equal one month of salary for a young engineer. You are quite skilled at burning money.
- Yeah. I apologize. We just organize a trance ceremony once a year, so we need to be well prepared for it. - I bowed slightly.
Chau Luc looked at me with a serious expression, saying:
- You are so...Next time, you just have to organize the trance ceremonies based on my budget.
- Yeah, I remember.
Like remembering something, Chau said to me:
- You think I need those servants? I need those who have hearts. Next time, you should take a look at some photos taken during the trance ceremony, then compare them with those you took.
- Yeah
- It seems that those servants think that I was born in the countryside so my taste in fashion is quite countryside like. - She stopped for a moment, then continues saying - They think that people in the Mother Goddess religion must wear green, red, white and yellow colour? If the costumes lack one colour, then it's not OK...
Then she disappeared.
A few days later, when I was not budy, I had time to take a look at the shots taken during the trance ceremony. Oh! Chau Luc looks like a grandmother who is so old.
It is true that the activities connected with the Mother Goddess religion should be done by those who have hearts.

My Instagram

Copyright © MÙA HOA BÁCH HỢP. Made with by OddThemes