MẪU HOA DƯƠNG VÀ MẤY VẦN THƠ CÓC NHẢY CỦA TÔI



Mỗi khi tôi cảm thấy lẻ loi. chơi vơi, lạc lõng giữa dòng đời thì các ngài thường ra một chút dấu hiệu để tỏ ý vẫn luôn dõi theo, che chở cho tôi.
  Sáng qua, khi tôi vừa bước lên xe để về  cửa Mẫu, trời bỗng đổ mưa tầm tã, sấm chớp vang rền...
Ngồi nhìn qua ô cửa xe, tôi thấy bên ngoài chỉ một màu trắng xóa. Những người đi xe máy phải xuống dắt bộ vì mưa tạt quá mạnh không đi nổi.
 Tôi nhìn thấy một người phụ nữ lớn tuổi quẩy gánh rau dập nát,  dáng liêu xiêu, bì bõm lội trong mưa.
  Bất giác, tôi chợt nhớ tới câu thơ của Tú Xương: " Lặn lội thân cò khi quãng vắng
                                                               Eo xèo mặt nước lúc đò đông...
Thân phận người phụ nữ dù ở thời đại nào cũng có nhiều nỗi khổ. Gánh rau kia hẳn không đủ để nuôi nổi năm con với một chồng như vợ của thi sĩ Tú Xương nhưng chắc cũng là nồi cơm, bát gạo của một gia đình làm nông nghèo.
 Nếu chị ấy có một người  chồng chăm chỉ làm ăn, thương vợ con thì cũng đỡ nhưng chẳng may gã đàn ông ( cái cột chống nhà) lại là một con ma men, suốt ngày say sưa bí tỉ thì ôi... người phụ nữ kia chắc còn cực hơn cả chị Dậu trong " Tắt đèn".
 Có cái gì đó cay cay nơi sống mũi, tôi khẽ thở dài, tự kỉ: " Mỗi người một số phận mà..."

Lúc xe của chúng tôi gần tới đền Mẫu, mưa nhỏ dần, rồi tạnh hẳn.
Cả đoàn ai cũng nghĩ rằng, đó là dấu hiệu Mẫu thương  và chứng tâm cho lòng thành của mọi người.
Khi đến cổng đền, tôi khựng lại vì khoảng sân trước đền nước ngập như một cái ao nhỏ vậy.
Tôi định cởi giày và lội chân đất vô đền thì chợt có một chị  ở trong nói vọng ra: " Sang cổng bên trái đi.Bên đó không ngập lội đâu."
  Tôi cảm ơn chị gái rồi đi sang cổng bên. Quả nhiên, đó là con đường lát gạch khô ráo, đỏ au...
Tôi cười se sẽ,  thầm nhủ... " Hì, ở hiền gặp lành..."
  Bữa nay, trong đền có canh hầu nên đông đúc hơn thường lệ.
Nhưng khi vào cung Mẫu, tôi mừng rỡ vì vắng lặng, yên tĩnh và thế là tôi không phải chờ lâu như mọị lần.
 Khi ngồi thiền trước ban  thờ, thoang thoảng bên tai  tôi,  hình như... Mẫu có đọc tặng tôi bốn câu thơ..

Lúc tạ lễ ra về, tôi cố nhớ nhưng qua cái đầu "óc đậu" của bản thân thì thơ của Mẫu bị  "biến dạng" và mang dáng dấp " cóc nhẩy" của tôi.
 Hì, xin Mẫu đánh chữ đại xá khi nhìn thấy mấy câu thơ " cóc cụ " này ạ...
     Một trận mưa tuôn rửa làu
    Nhớp nhơ,  bụi  bặm cửa trần ai.
   Phương đông ló rạng vừng dương mới
   Trà hoa khoe sắc vạn người mê.
 Định bụng lần sau về cửa Người, tôi sẽ xin Mẫu ban khen, ban thưởng vì đã có công biến " thơ tiên" thành
" thơ con cóc"... hihi...





My Instagram

Copyright © MÙA HOA BÁCH HỢP. Made with by OddThemes