TRÀ MY VŨ MHBH VÀ HOA BÁCH HỢP LẠI TỎA HƯƠNG




Kiếp sau không muốn làm người
Làm hoa Bách Hợp giữa đời tỏa hương.
Đó là ý nghĩ sau khi tôi chia tay với ông chồng quý tử, cơn ác mộng của đời tôi. Từ sau đó, tuy không hận nhưng tôi thấy sợ và xa lánh đàn ông. Những tưởng từ nay về cuối đời, tôi sẽ chẳng dám tin và yêu ai nữa.Thôi thì: "Thơ không kẻ đọc,rượu ngon đành bỏ phí, trăng khuya lạnh lẽo chỉ mình tôi".
Nhưng rồi, vào một buổi tối thứ bẩy trời mưa tầm tã, tôi mượn nig của cô em họ để vào mạng giải khuây tình cờ quen được một chàng trai trẻ.Anh là kĩ sư xây dựng đẹp trai, khôi ngô như một thư sinh,hiện đang làm giám đốc một công ty thiết kế khá lớn.Tuy mới ba mươi tuổi đời nhưng anh rất chững chạc và tự tin.Nói chuyện với anh, tôi như được sống lại thời đi học của mình.Chúng tôi rất hợp nhau về cả suy nghĩ và sở thích.Để giữ khoảng cách an toàn, tôi nói dối mình có người yêu đang ở xa.Nhưng anh không chịu thua, giả nhờ tôi làm mối để tiếp tục được trò chuyện cùng tôi.
Thời gian trôi qua, chúng tôi càng ngày càng trở nên thân thiết hơn. Anh thường nói với tôi:
-Ước gì anh chàng đó đi xa mãi, đừng quay lại nữa để anh còn có hi vọng...
Tôi vô tư nghĩ đó chỉ là câu nói đùa nên chả để tâm. Cho đến một ngày, bỗng dưng không thấy anh lên mạng nữa.Tôi thấy cồn cào, thổn thức, hụt hẫng và lo sợ anh lại biến mất như mây tan, gió thổi. Tôi chợt nhận ra mình đã có tình cảm đặc biệt với anh ấy.
Tôi băn khoăn day dứt đủ điều và tự trách mình đã bỏ lỡ một cơ hội có một không hai trong đời. Sau đó, tôi được biết anh ấy vào chùa để lễ cầu siêu cho cô bạn gái đã bị tai nạn mất cách đây năm năm về trước.Bạn anh ấy còn kể rằng, từ sau khi cô gái ấy qua đời, anh chỉ lao vào công việc, lăn lộn kiếm tiền và không để mắt tới một cô gái nào khác cả. Họ cho rằng, tôi là một hiện tượng lạ...Ít ngày sau đó, anh lên mạng gặp tôi. Anh tâm sự thật với tôi về chuyện tình trong quá khứ của mình và nói:" Anh đã làm tất cả những gì có thể cho cô ấy.Từ nay trở đi, anh sẽ để cho quá khứ ngủ yên .Anh muốn làm lại từ đầu ....Tôi thật sự ngưỡng mộ anh ấy người đàn ông si tình và chung thủy hiếm có trong cái thời buổi kinh tế thị trường bây giờ...Vì điều đó, anh là người đàn ông duy nhất trên đời được tôi tin tưởng...Tôi hết sức ngỡ ngàng và hạnh phúc khi nghe anh ấy tâm sự "Em à. lần đầu tiên gặp em, anh đã có cảm nghĩ, mình không thể thiếu em được. Anh như tìm lại được cái gì đó tưởng chừng đã mất..."
Chuyện tình cảm thật khó nói...Tôi vô tình đã để lòng mình cuốn theo cơn lốc mới của tình yêu. Không một chút do dự đắn đo, tôi đã nhận lời yêu anh...
Một giờ sau, tôi nhìn thấy anh chia sẻ trên yahoo: ' Cảm ơn đời đã cho tôi được gặp em." Đọc dòng chữ ấy, tôi cảm động đến rơi nước mắt.Tôi thấy mình được sinh ra ở đời thật ý nghĩa. Nó giống như nụ hôn của chàng hoàng tử đã đánh thức được nàng công chúa tỉnh dậy sau giấc ngủ một trăm năm dài dằng dặc...
Bao năm nay, tôi đi mò kim đáy bể mà không thấy. Nay, bỗng dưng lại gặp được một nửa của mình.Cả ngày hôm ấy, tôi lâng lâng vui sướng trong niềm hạnh phúc.Còn anh thì mở tiệc khao bạn bè và coi đó là sự kiện quan trọng nhất trong năm.
Tôi sinh ra giữa mùa hoa bách hợp và mọi người thường ví tôi như loài hoa ấy: Đẹp, thanh cao và quyến rũ nhưng ngày trước, đau khổ và bất hạnh giống như những chiếc mũ nhỏ bằng lưới chụp lên đầu những bông Bách Hợp làm nó không thể nở hoa được.Những tưởng, chúng sẽ héo tàn, rơi rụng theo năm tháng, nhưng rồi nó lại khoe sắc và tỏa hương thơm ngào ngạt.Tôi thực sự lột xác và được hồi sinh.Tôi không chỉ muốn trẻ đẹp hơn để được anh ấy yêu mà còn muốn góp cho đời chút tài nhỏ bé của mình.Tôi viết truyện trở lại. (mười năm trước vì bức xúc với một lãnh đạo bất tài của đài truyền hình, tôi đã vứt vào xó các tác phẩm của mình và thề sẽ không viết nữa...)
Tôi đang như một kẻ lang thang, vất vưởng giữa mùa hè nóng bỏng với con tim lạnh giá và anh đã đến thắp lại ngọn lửa trái tim tôi.
Tôi và anh ấy là một đôi do trời sinh ra. Chỉ có điều anh ấy đến dương gian quá muộn, làm tôi phải đợi chờ lâu quá khiến cho giờ đây, chúng tôi như một đôi đũa lệch so mãi chẳng bằng.Tôi đã có gia đình và hơn anh ấy mười hai tuổi. Anh thường nói với tôi:"Anh yêu em bất chấp mọi điều trừ một điều:Em không bao giờ được hỗn với mẹ anh."
Vẫn biết anh là một người rất giữ lời hứa nhưng bố mẹ anh sẽ thế nào khi nghe tin cậu con trai ưu tú của mình yêu một phụ nữ như tôi?Họ liệu có chết lâm sàng khi bị sét đánh ngang tai ?Liệu tình yêu của chúng tôi rồi sẽ ra sao?Đôi tình nhân yêu trong muộn màng liệu có phải ly tan?Liệu có một kết thúc có hậu cho câu chuyện tình lãng mạn này hay không? ( Năm ngoái, tôi đã viết tiểu thuyết: " NỤ HÔN ĐÊM GIÁNG SINH" dựa trên tình tiết của câu chuyện tình này.)
Mai sau, mai sau dù có thế nào tôi cũng chẳng còn quan tâm nữa, bởi tháng tư lại đến rồi và đâu đây thoang thoảng mùi hương thơm ngan ngát, nồng nàn của những đóa hoa bách hợp vừa hé nở... Những bông hoa bách hợp trắng muốt, tinh khôi, quyến rũ và đầy kiêu hãnh, loài hoa đặc trưng của Hà Nội và chỉ nở trong tháng tư này.
Tôi muốn gửi tặng anh một nhành hoa bách hợp. Tôi muốn ...mùi hương ấy, sắc hoa ấy dành trọn cho anh- người đàn ông tuyệt vời có một không hai trên đời mà tôi đã gặp... để anh luôn nhớ đến tôi , yêu tôi hơn và cảm thấy mình thật hạnh phúc...

My Instagram

Copyright © MÙA HOA BÁCH HỢP. Made with by OddThemes