Khi giận dỗi người tựa như đi vắng
Vẫn gần nhau sao xa cách nghìn trùng
Nơi bến vắng chỉ mình ta ngóng đợi
Giữa chiều hè nghe buốt giá con tim
Hoàng hôn rủ âm u màn tím ngắt
Lệ tuôn rơi ủ rũ cánh hoa buồn
Bao yêu dấu giờ tan theo mây gió
Khắc khoải mong chờ chát đắng bờ môi.
Ta muốn chết... song lòng còn tiếc nuối
Nụ hôn nồng... cháy bỏng của " nhà ngươi" ...