LẠC VÀO RỪNG MƠ

1.   

Có một lời mời kết bạn, nghe cái tên và nhìn ảnh mình tưởng là nữ nên đồng ý ngay.
 
Sau màn chào hỏi, mình biết người này ít tuổi hơn nên yêu cầu gọi bằng chị. Bạn thì muốn gọi là bạn cho thân mật.
 
- Bạn làm
 nghề gi? - Bạn ấy hỏi mình.
- Tôi là giáo viên- Tôi vui vẻ trả lời
Bạn ta phấn khởi giới thiệu:
- Mình là kiến trúc sư. Nhà mình ở Đống Đa còn bạn?
- Tôi ở Chợ Mơ.
- Tôi gặp bạn được không? Tôi muốn mời bạn đi uống cà phê.
Trời! Gì mà lạ quá ta!...
Tôi liền mở trang cá nhân của bạn ra coi... Thì ra bạn ta là BOY cả nhà ạ.
Chết bỏ mẹ! Vừa quen được vài phút mà đã rủ người ta đi cà phê... Sao cái thời buổi @. com này cái gì cũng nhanh như điện vậy nhỉ?
Xin có một một và nét sơ lược về BOY này nhe... Chàng này ngoài ba mươi tuổi cao 1m 60, chân ngắn và bụng tròn như cái thúng đã có vợ và một con gái ba tuổi.
Tôi cố nhịn cười trả lời: 
- Tiếc quá! Tôi đang bận rồi.
- Thế bạn cho số điện thoại đi để bọn mình tiện liên lạc.
Èo! Sao thế nhỉ? Anh ta tự tin thái quá hay vì trông tôi có điều gì không ổn khiến anh ta vừa gặp đã rủ đi cà phê rùi? Có thể anh ta nghĩ mình là Hoàng đế Càn Long hay nghĩ tôi hàng tồn kho mất chìa khóa nhỉ? Ồ! Hay tại tôi nói mình ở Chợ Mơ nên chàng vừa gặp đã lạc vào rừng mơ liền nhỉ? 
Tôi suy nghĩ một lát rùi bảo hắn:
- Thôi nhé. Xin lỗi bạn vì tôi phải đi gặp anh WC gấp đây không thì... 
- Ừ. Chúc TM ngày cuối tuần vui vẻ nha... Nhớ cho tôi số điện thoại nhe.
- kakaka... Tôi phá ra cười và hủy luôn kết bạn với anh ta cho rảnh ... nếu không hắn lại làm phiền các bạn gái của tôi thì chít...
Chả hiểu nổi... Không giải thích nổi...???

My Instagram

Copyright © MÙA HOA BÁCH HỢP. Made with by OddThemes