Ghen

Buổi trưa, TM đang định vào phòng đi ngủ thì nghe tiếng chuông réo. TM chạy ra mở cửa vẻ mặt cau có. trời! TM bất giác kêu lên khi thấy cô bạn mình mặt mày xanh xám trông hệt như bà nội chợ thời bao cấp bị đánh mất sổ gạo vậy.
 Cô bạn vào nhà vừa thở hổn hển vừa nói:
- TM ơi, nàng cứu tôi với... Sắp có chuyện lớn xảy ra rồi... Tôi...
- Ồ! Chuyện lớn gì thế? Mà cái ngữ phó thường dân như tôi thì sao đủ sức giải quyết được chuyện lớn nhà nàng chứ...
 Cô bạn tôi nhăn nhó mếu máo, giọng như sắp khóc:
- Tôi không cần nàng giải quyết mà chỉ cần nàng tư vấn... Cứu người như cứu hỏa... Giúp mình đi...
Tôi phì cười, hỏi lại:
- Thì cũng phải kể cho nhau nghe xem đầu đuôi câu chuyện thế nào thì tôi mới biết để tư vấn chứ...
Cô bạn lấy tay áo lên quệt mồ hôi, thở gấp một hồi rồi nói:
- Chuyện là thế này... Bạn trai mình hình như có bồ mới thì phải... - Cô ấy nói vẻ nghẹn ngào, nước mắt rơm rớm.
 Tôi nhìn thấy cũng mủi lòng, xuýt thì ứa nước mắt theo.Tôi sẽ đập đập vào vai cô bạn để vỗ về an ủi:
- Thôi mà, có chắc thế không hay nàng chỉ đoán mò.
Cô bạn tôi bỗng nhiên nói to như quát:
- Đoán mò gì chứ. Chắc là thật mà...
- Ừ, nếu chắc thì kể xem nào.
Cô bạn nhìn tôi rớt nước mắt nói:
- Bà ta là một công chức khá giả ... mới kết bạn với anh ý...Tuy là mới quen nhưng họ có vẻ rất tâm đầu ý hợp...
- Thì có sao đâu... Chuyện ý cũng bình thường mà.
Cô bạn gân cổ cò lên nói như mắng tôi vậy:
- Bình thường là thế nào. Không thể bình thường được vì bà ta biết làm thơ mà bạn trai mình thì rất mê thơ thẩn...
 - Họ cùng sở thích thôi mà. Chuyện có gì đâu...
 -  Cùng sở thích cái đầu bà ý- Cô bạn bỗng nổi đóa với tôi- Bình thường mà mỗi lần bà ta up thơ lên đều tag cho anh ý đầu tiên à? Bình thường mà đáng tuổi mẹ con lại cứ xưng tên ngọt xớt à?
 - hehe, sao mà để ý kĩ quá vậy hả? Này, đôi khi TM  cũng xưng tên với mẹ của mình khi nói chuyện mà...Có sao đâu... Thôi dẹp cái tính đa nghi Tào Tháo ý đi không sẽ thành trò cười cho thiên hạ đó.
 Cô bạn nhìn tôi bĩu mỏ nói giọng" châm chọc":
- Ừ, chủ quan như thế có ngày mất chồng rồi ngồi đó mà khóc nhe... Đúng là...chả hiểu gì về điện có khác...
 Tôi sẽ bật cười, ôn tồn hỏi lại:
- Nè, thế bà cho tôi coi thử cái dung nhan cái bà kia xem nào.
Cô  nàng mở trang cá nhân của tình địch cho tôi xem. Tôi thấy ảnh bà ta trông cũng dễ nhìn nên nói vẻ châm chọc:
- Ồ! Trông bà ta cũng được đấy chứ. Chà... bà này nhìn dễ coi lại có tài làm thơ ...Thôi chết... có khi bạn trai nàng mê bà ta thật...
Cô bạn tôi vẻ giận dữ nói như quát:
- Đây chỉ là ảnh ảo, ảo tung chảo thôi. Chứ đây mới là dung nhan thật của bà ta nè...
 Cô bạn mở AMBUM ảnh và chỉ cho tôi xem ảnh của tình địch chụp chung cùng hội bạn ... Trời! Tôi xuýt thì ngất xỉu vì nhìn thấy bộ mặt thật ngoài đời của bà ý... Mặt đanh choắt lại, cái mồm rộng ngoác trề ra như môi cá mè, da đen sạm như cái đít chảo, cái đầu hói rụi cả tóc mái, cái trán gồ lên...Èo! Người thì như quỷ lùn... Nói chung là ... chả đáng là người yêu Chí phèo...
 Tôi phá ra cười xuýt thì chết sặc nước miếng. Chết thật! Cô bạn tôi yêu quá hóa ra " dở hơi" rùi ...
Sau đó, tôi ôm bụng cố nhịn  cười hỏi bạn:
- Này, thế bạn trai của bạn là người thế nào?
Cô bạn mắt chợt sáng lên vẻ rất tự hào nói:
- Anh ý không cao lắm, đẹp trai, nói chuyện  dễ thương và rất giỏi, sống nội tâm ...
Hehe... tôi hỏi thế thôi chứ tôi đã từng nói chuyện với anh chàng này vài lần fb nên đâu có lạ gì... Anh bạn ý là người rất kĩ tính và ưa hình thức nên câu chuyện mà bạn tôi nói chỉ là hoang đường.
 Tôi ôn tồn nói với cô bạn:
- Này, nàng nghĩ gì mà đi ghen với  "lão bà bà" kia thế?Nàng thử nhìn lại  mình xem: Trông nàng xinh như " ớ hậu" thế kia mà...
 Cô bạn tôi vội cướp lời:
- Nhưng tôi có yếu điểm là không biết làm thơ... nên tôi mới lo...
- Làm thơ à? Khó gì đâu. Tôi sẽ làm hộ nàng... Nói thật nhe, tôi chỉ cần mươi phút là sẽ có một bài thơ ...lo gì...
- Ừ nhỉ... Thế mà tôi không nghĩ ra...
-Này... xinh gái lại biết làm thơ .. chả lo gì nữa nhe... Thôi về đi . Nhớ ăn no ngủ kĩ nhe...
Cô bạn tôi cau mày đăm chiêu một lát rồi phá ra cười như nắc nẻ...
 Tối hôm đó, lên mạng vô tình gặp lại anh chàng đó, tôi liền nhắc nhở khéo chàng ta về câu chuyện lúc trưa... Anh chàng ý cười rồi  nói lời cảm ơn tôi...
 Hai hôm sau, cô bạn đến nhà tìm gặp tôi và khoe rối rít.:
- Hihi, chàng  ấy hủy kết bạn với " lão bà bà " kia rùi... May quá...
 Tôi bật cười thành tiếng hỏi lại:
- May nhỉ?
- Ừ, may quá... chứ nếu tôi lấy thơ của nàng đem tặng ảnh... mai mốt chàng biết được nàng mới chính là tác giả thì...
- Thì sao?
- Thì không khéo lại mất đứt người yêu vào tay nàng cũng nên...
- Phải đó... Hehe...


Đăng nhận xét

My Instagram

Copyright © MÙA HOA BÁCH HỢP. Made with by OddThemes