SỰ TÍCH CON MUỖI


Ngày xưa, có một chàng nông dân hiền lành chăm chỉ, sống giản dị, mộc mạc.
Anh chàng  cưới phải một cô vợ xinh đẹp nhưng  lười biếng, chỉ thích ăn chơi xa hoa, hưởng lạc.
 Cuộc sống tưởng chừng cứ thế êm ả trôi qua, nào ngờ một ngày vợ chàng lăn ra chết.
Người chồng xót thương vợ nên đã bán hết tài sản để mua một con thuyền chở quan tài vơ thả bồng bềnh trên sóng nước.
Một buổi bình minh lên, thuyền của chàng đến chân một ngọn núi, cỏ hoa ngào ngạt, cây cối thì thì trái sai trĩu cành.
Chàng tháy lạ nên leo lên núi thì gặp một ông lão râu tóc bạc phơ, thần thái đọa mạo thần tiên.
Chàng bèn sụp lạy ông lão xin ông cứu vợ mình cải tử hoàn sinh.
Thần tiên nhìn chàng hồi lâu rồi ái ngại nói:
-  Ta có thể giúp ngươi , nhưng sau này, thì người đừng ân hận.
… Ta có thể giúp cho ngươi đạt ước vọng song về sau ngươi đừng có lấy làm ân hận!
 Ngọc Tâm theo lời vị thần, dở nắp quan tài vợ ra, chích đầu ngón tay mình nhỏ ba giọt máu vào thi thể Nhan Diệp, thì người đàn bà từ từ mở mắt ra, rồi ngồi lên như sau một giấc ngủ dài.
 Trước khi từ giã, vị thần bảo người đàn bà vừa sống lại:
 – Đừng quên bổn phận của người vợ… Hãy luôn luôn nghĩ đến lòng thương yêu chung thủy của chồng… Chúc cho hai vợ chồng được sung sướng.
 Trên đường về quê, người chồng hối hả giục thuyền đi mau.
 Một tối thuyền ghé bến, Ngọc Tâm lên bờ mua sắm thức ăn. Trong lúc đó, có một chiếc thuyền buôn lớn đậu sát bên cạnh, chủ nhân là tay lái buôn giàu có chú ý đến nhan sắc lộng lẫy của Nhan Diệp
. Hắn gợi chuyện, mời Nhan Diệp qua thuyền mình dùng trà rồi ra lệnh cho bạn thuyền dong hết buồm chạy. Ngọc Tâm quay về thấy mất vợ, bỏ cả ăn ngủ, ngày đêm đi tìm kiếm, một tháng sau mới gặp.
Nhưng người đàn bà đã quen với lối sống xa hoa bên cạnh tay lái buôn giàu có, quên cả tình cũ nghĩa xưa. Thấy rõ bộ mặt thật của vợ, chàng như tỉnh cơn mê, bảo Nhan Diệp:
 – Mình được tự do bỏ tôi song tôi không muốn mình còn lưu giữ kỷ niệm gì của tôi nữa, vậy hãy trả lại ba giọt máu của tôi đã nhỏ ra để cứu mình sống lại.
 Nhan Diệp thấy được ra đi dứt khoát dễ dàng như thế, vội vàng lấy dao chích đầu ngón tay, nhưng máu vừa bắt đầu nhỏ giọt thì nàng ngã lăn ra chết.
 Người đàn bà nông nổi, phụ bạc chết vẫn còn luyến tiếc cõi đời nên hóa kiếp thành một vật nhỏ, ngày đêm đuổi theo Ngọc Tâm, tìm cách ăn cắp ba giọt máu để trở lại làm người.
 Con vật này luôn luôn kêu than với chồng cũ, như van lơn, như oán hận, như tiếc thương, ngày đêm o o không ngừng. Về sau giống này sinh sôi nẩy nở rất nhiều, người ta đặt tên nó là CON MUỖI.
Vì ghét kẻ phụ bạc, nên mỗi lần muỗi lại gần, người ta không tiếc tay đập chết nó.


In the past, there was a hard-working peasant, simple, rustic farmer.
The guy married a beautiful wife but lazy, just like to play sumptuous. Life seemed to be so smooth, it was unexpected that his wife would die one day.The husband pityed his wife, so he sold all his assets to buy a boat with a coffin floating on the waves.One dawn, his boat reached the foot of a mountain, the grass was full of flowers, the trees were blooming.He wondered, so he climbed the mountain and met an old man with gray hair and a fairy spirit.He then bowed to the old man asking him to save his wife.The fairy looked at him for a long time and then hesitated to say:- I can help you, but later, do not regret it.... I can help you achieve your wish but later on, don't be regretful! Ngoc Tam follows the words of the god, unfastening her wife's coffin, injecting her fingertips with three drops of blood into Nhan Diep's body, then the woman slowly opens her eyes, then sits up like a long sleep. Before leaving, the god told the woman to resurrect: - Do not forget the duty of the wife ... Always think about the faithful love of her husband ... Wishing the couple happiness
 This animal always complained to her ex-husband, like insistent, like resentment, like regret, day and night. Later on, this breed flourished greatly, people named it MOSQUITOES.
Every time the mosquito got close, people did not regret killing it.


On the way home, the husband hurriedly urged the boat to go quickly.
 One night, the boat came to visit, Ngoc Tam went ashore to buy food. Meanwhile, there was a large merchant boat next to him, the owner was a rich merchant who noticed the splendid beauty of Nhan Diep
. He talked, invited Nhan Diep to his boat to use tea and ordered other boats to sail out. Ngoc Tam went back to find her wife, quit eating and sleeping, and went to search, day and night, and met a month later.
But the woman was accustomed to the lavish lifestyle beside the wealthy merchant, forgetting the old love. Seeing the true face of his wife, he seemed to be enamored, said to Nhan Diep:
 - You was free to leave me, but I didn't want to keep my memories anymore, so return the three drops of my blood to save you from resurrection.

 Nhan Diep found it so easy to leave, hurriedly took a knife to prick her fingertip, but the blood began to drip and she fell to death.

The shallow woman still regretted the realm of life, and turned into a small object, chasing Ngoc Tam day and night, seeking to steal three drops of blood to return to being human.

My Instagram

Copyright © MÙA HOA BÁCH HỢP. Made with by OddThemes