CÔ BÉ MINH LƯƠNG TỐI TÚ ANH LINH


Dành cho các bạn yêu mến ĐẠO MẪU VIỆT NAM ........... ....................... 

Có một lần, tôi cùng mấy người quen đi lễ Tuyên Quang. Đền cô Minh Lương là điểm đến cuối cùng của đoàn. 
 Hôm đó, trời mưa tầm tã đường và ở vùng núi cái tối ập xuống rất nhanh nên chúng tôi quyết định nhờ một "hoa tiêu" người bản địa dẫn đường.
 Đền cô ở cách trung tâm thành phố chỉ áng chừng hơn chục cây số nhưng lối về đền heo hút khiến cho mưa tạt rất lớn. 
Một cô trong đoàn, buột miệng kêu: " Đền cô xa quá nhỉ..." 
 Tôi thấy hơi giật mình vì câu ca thán đó, thầm nghĩ: " Quả này khéo "no đòn" rồi đây... 
 Vì đền cô nằm riêng một quả đồi nên lối vào quanh co, lầy lội. Mặc dù có " hoa tiêu xịn "dẫn đường nhưng xe của chúng tôi cứ đi vòng tròn quanh quả đồi. 
Thấp thoáng, có lúc nhìn thấy lá cờ tứ phủ treo trước cổng đền nhưng sao cứ loanh quanh hoài chả vào được đền. 
 Ước tính đã có năm lần đi vòng quanh quả đồi nơi thờ cô, tôi mới lên tiếng: " Bạn gì ban nãy kêu đền cô xa thế thì sám hối đi. Kẻo cả đêm nay, cô cho xe đi vòng tròn thế này thì chết hẳn." 
 Sau khi cô bạn kia sám hối và tôi kêu thay lạy đỡ trợ duyên thì xe của chúng tôi cũng tìm được đường vào đền. 
 Cả đoàn thở phào nhẹ nhõm như vừa trút đi được một cái gánh nặng trĩu trên vai. Vào tới đền, ai cũng xì xụp lễ bái rồi xuýt xoa: " Cô Minh Lương thiêng thiệt đó. Chúng con xin sám hối cô..."
 Lần đó đi lễ về, cả đoàn ai cũng được toại nguyện vì cô tuy giận nhưng rồi lại thương. 
 Cuối năm, cả đoàn hăng hái đi lễ tạ. Và dù bữa đó thời tiết thế nào thì cũng không ai dám lỡ miệng ca thán. 
 Đi lễ là phải tâm thành và quyết tâm vượt qua những thử thách của nhà ngài, chứ đi lễ kiểu a dua, chiếu lệ... thì chắc rằng phúc ít tội nhiều. 
P/S: Sám hối lạy cô! Con thiệt không ngờ cô thương nên đã cho con sắc diện con khi hầu giá cô trẻ đến khó tin. Con xin đa tạ cô.

My Instagram

Copyright © MÙA HOA BÁCH HỢP. Made with by OddThemes